Thứ Hai, 31 tháng 10, 2011

Ơgiêni- người con gái tỉnh lẻ mang vẻ đẹp thuần khiết

Ơgiêni- người con gái tỉnh lẻ mang vẻ đẹp thuần khiết
            Nàng Ơgiêni của Banzăc được miêu tả trước khi yêu và sau khi yêu vẫn là một cô gái hồn nhiên nhiều mơ mộng. Vẻ đẹp của một cô gái hai mươi hiện lên trong trang văn thật rực rỡ, nàng có làn da “mịn màng, thanh nhã, trán không khác trán tượng thần Giupite của Phiđiát, đôi mắt màu gio long lanh ánh sáng vì đời sống thanh khiết của nàng hiện cả ở đấy”, “Mũi hơi cao nhưng được cái rất phù hợp với cái miệng đỏ như hồng đan… Cổ tròn đầy đặn, ngực căng phồng phủ kín áo buộc người ta phải để mắt và mơ màng…”, trên khuôn mặt nàng có một vẻ đẹp cao quý bẩm sinh, “dưới vầng trán phẳng lặng là một đại dương tình cảm, và trong đáy mắt, qua hàng mi ngùn ngụt một vẻ gì cao cả thần tiên… Cái dung nhan điềm đạm, mặn mà, viền sáng như đóa hoa xinh vừa nở ấy bắt buộc người ta phải ngắm nhìn, khiến người ta thư thái và truyền cho người ta cái duyên kín đáo của một tâm hồn ánh lên ở đó”. Dường như trong con người nàng không bao giờ có chổ cho những dục vọng xấu xa, với nàng thế giới mà nàng sống toàn màu hồng, những người xung quanh nàng đều hiền lành, lương thiện, nàng dễ tin vào những lời nói của cha khi: “cha nàng cố tình giải thích sự vỡ nợi một cách độc địa, tính toán”. Có thể khẳng định rằng: “Ơgiêni chân thật như một đóa hoa thanh khiết trong rừng sâu, nàng không hề biết gì về những lối lề của xã hội và những lập luận man trá, những ngụy biện của nó”.
            Người cha của nàng xấu xa, keo kiệt hà tiện bao nhiêu thì nàng có tâm hồn thơ ngây trong sáng, lãng mạn và cùng với một trái tim nhân hậu bấy nhiêu. Nàng- một cô gái “thừa tiếng tăm vang dậy hai mươi dặm quanh vùng đến nỗi trong mỗi chuyến xe hàng từ Ănggiê đến Bloa, không ai không nhắc đến”, nàng không biết đến sự tồn tại của vàng, sự đam mê vật chất giống cha. Suốt ngày nàng chỉ biết có công việc “vùi đầu vào may vá những tã rách”, nàng chỉ biết sự cam chịu bóc lột trong ngôi nhà này cùng. Mẹ nàng và mụ Naông dưới thói gia trưởng và sự hà khắc của bố “Trong nhà có cái gì may vá thì hai mẹ con may vá tuốt; họ cần cù bỏ hết cả ngày giờ vào thứ công việc nặng nhọc như công việc của thợ nhà nghề ấy”.  
            Mặc dù khi xây dựng nhân vật này, Banzăc đã đặt lên đầu nàng nhiều vầng hào quang những không vì thế mà Ơgiêni mất đi tính hiện thực, ngược lại ở một góc độ nào đó, nàng vẫn mang trong mình những tính cách của những nhân vật lãng mạn khác. Khoác bên ngoài là một vẻ đẹp mang dáng dấp của người con gái tỉnh lẻ. Nhưng vào một ngày nọ một người em họ vì gặp khó khăn nên đã đến nhà nàng, từ đây nàng bắt đầu khai mở ra những tình cảm, những điều nàng chưa bao giờ dám nghĩ đến. Tình yêu quả thật có một sức mạnh kì lạ, nó làm thiêu trụi những đức tính nhút nhát, hèn kém ngày thường. Nàng nghĩ tới trang điểm, “trang điểm đối với nàng mới có ý nghĩa”, nếu ai từng xem nàng trang điểm chắc chắn đều có cảm giác trên đời này chắc chưa từng có người phụ nữ nào trang điểm kĩ như nàng: “Nàng bắt đầu chải mớ tóc nâu non cho óng, rồi mang hết công phu tết làm hai bím tóc lớn một cách hết sức cẩn thận, cố tránh không cho một sợi nào vương khỏi bím, nàng rẽ tóc thành hai mái cân đối làm cho dung nhan càng tăng thêm vẻ thơ gây, e ấp. Nàng rửa tay nhiều lần với nước lã. Nàng đi đôi tất mới và đi đơi dép đẹp nhất. Lần đầu tiên trong đời, nàng ao ước mặc vừa mắt nhất”. Tất cả những việc đó nàng làm chỉ vì Săclơ, nàng muốn mình xuất hiện trước mắt Săclơ một cách lộng lẫy nhất, đẹp nhất. Có thể nói Banzăc thật khéo léo khi đưa ngòi bút của mình chạm được vào những ngõ kín trong tình cảm của người con gái mới bước vào cuộc ái tình đầy sôi nổi này. Vẻ bên ngoài thay đổi nhanh như thế thì làm sao nàng có thể che dấu được thứ tình cảm tốt đẹp này chứ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét